box thơ của forum zing ngày trước đông vui lắm, bạn thơ vài chục người, giờ k biết trôi dạt phương nào. nhớ 1 bé vói cái nickname dễ thương lắm, ngày nào cũng cùng mình đối thơ tình....
Chẳng còn gì để tiếc phải không em...
chuyện tình yêu muôn đời vẫn thế...
Níu kéo làm chi khi đôi tim không thể
Đập cùng một nhịp trong nhau....
vẫn biết rằng em sẽ chẳng buồn đâu...
chỉ là một thoáng gió bay mái tóc...
Một chút nhói đau.... con tim vỡ òa bật khóc....
Em sẽ lại cười... trò trẻ con mà thôi...
Tôi cũng cố cười trong nước mắt chia phôi...
gói gém kỉ niệm xưa trong quá khứ...
Bạn có hỏi... " sao ! quên rồi hử ? "
Bất giác gật đầu... quên chứ nhớ làm chi....
Rồi nếu một ngày gặp em trên lối cũ...
ánh mắt xa vời lặng lẽ bước qua nhau...
Sao tim ta vẫn còn chút nhói đau...
còn gì nữa đâu cho mắt cay nhòe ướt...
Dĩ vãng vỡ tan.. em là juliet...
giữa cuộc đời tôi đâu phải romeo...
tình yêu thành bi kịch không ngờ
trôi theo dòng sông nông nổi....
Thời gian ơi ! ta biết mi nói dối...
có những điều chẳng vùi lấp được đâu...
Dù cố quên đi mối tình dầu...
Vẫn khắc khoải ... còn hoài trong nỗi nhớ ...